Trong dịp kỷ niệm 50 năm giải phóng TP. Quy Nhơn, câu chuyện về Nguyễn Minh Hào, anh shipper, quản lý Nguyễn Thị Bích Thanh và chủ quán Lê Phước Thêm càng trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết
Trong cái nắng như đổ lửa của buổi trưa hè Quy Nhơn, Quán Hải Sản Tươi Sống Năm Thêm tại 166 Nguyễn Thị Định vẫn tấp nập khách ra vào. Từ xa, tiếng cười nói rộn rã của thực khách cùng hương thơm quyến rũ của hải sản tươi sống đã mời gọi những tâm hồn yêu ẩm thực. Tiếng gọi món, tiếng ly tách va chạm, tiếng trò chuyện rôm rả của khách hàng hòa quyện vào nhau, tạo nên một bức tranh sinh động của cuộc sống mưu sinh. Giữa guồng quay ấy, Nguyễn Minh Hào, một nhân viên phục vụ nhanh nhẹn, hiện lên như một người cần mẫn. Đôi tay thoăn thoắt bưng bê, nụ cười luôn nở trên môi dù mồ hôi lấm tấm trên trán.
Quán hải sản tươi sống Năm Thêm
Bước chân vào quán, bạn sẽ ngỡ ngàng trước không gian rộng rãi, thoáng đãng, được bài trí tinh tế, mang đậm hơi thở của biển cả. Những chiếc bàn ghế gỗ mộc mạc, những chiếc đèn lồng lung linh, những bức tranh biển cả sống động… tất cả hòa quyện tạo nên một không gian ấm cúng, gần gũi, khiến thực khách cảm thấy thoải mái như đang dùng bữa tại nhà
Không gian quán hải sản tươi sống Năm Thêm
Nhưng điều khiến Quán Năm Thêm trở nên đặc biệt không chỉ là không gian, mà còn là thực đơn hải sản tươi sống phong phú, đa dạng. Những con tôm hùm đỏ au, những con cua chắc nịch, những con ghẹ tươi rói, những con ốc hương thơm lừng… tất cả đều được tuyển chọn kỹ lưỡng từ những mẻ lưới mới nhất của ngư dân địa phương, đảm bảo độ tươi ngon tuyệt đối.
Rồi, một khoảnh khắc khác thường xuất hiện giữa cái náo nhiệt ấy. Khi dọn dẹp bàn ăn vừa có anh shipper rời đi, Hào phát hiện một chiếc ví da nằm im lìm dưới chân bàn. Chiếc ví có vẻ ngoài khá dày dặn, như đang ẩn chứa điều gì đó quan trọng. Cảm giác tò mò trỗi dậy, Hào mở chiếc ví ra… có lẽ trong khoảnh khắc ấy, anh đã cảm nhận được một sự khác thường. Chiếc ví không chỉ là một vật vô tri, mà nó mang theo dấu vết của một ai đó vừa rời đi, có lẽ đang vội giao hàng cho khách. Cảm giác đầu tiên của Hào có lẽ là sự tò mò, nhưng ngay sau đó, khi cầm chiếc ví trên tay, sự dày dặn của nó đã gợi lên trong anh một linh cảm: đây không chỉ là một chiếc ví bình thường. Khoảnh khắc Hào mở chiếc ví ra, nhìn thấy những tờ tiền, những chiếc thẻ ngân hàng, có lẽ trong lòng anh đã dâng lên một nỗi lo lắng mơ hồ cho người đánh mất. Anh hình dung đến khuôn mặt thất thần của anh shipper khi phát hiện ra sự thiếu vắng của chiếc ví, những rắc rối có thể ập đến với anh ấy khi không có giấy tờ tùy thân, và cả khoản tiền có lẽ là rất lớn đối với một sinh viên.
Trong giây phút ấy, những lời dạy dỗ từ mái trường Đại học Quy Nhơn như thước phim quay chậm hiện về trong tâm trí Hào. Đó không chỉ là những kiến thức chuyên môn mà còn là những bài học về đạo đức, về cách sống làm người. Trường đại học không chỉ là nơi trang bị tri thức mà còn là nơi vun đắp nhân cách, dạy cho sinh viên biết sống trung thực, có trách nhiệm với bản thân và cộng đồng. Những bài học ấy đã thấm nhuần vào Hào, trở thành một phần con người anh. Tiếng nói ấm áp của ba mẹ cũng vang vọng đâu đây. Những người nông dân chân chất ấy có lẽ đã dạy Hào bằng những hành động giản dị hàng ngày, về sự quý trọng của đồng tiền, về việc không được tham lam của người khác. Câu dặn dò “của người rơi trả lại cho người mất” đã trở thành một nguyên tắc sống mà Hào luôn ghi nhớ.
Chân dung anh shipper và Nguyễn Minh Hào
Và không thể không nhắc đến môi trường làm việc tại Quán Năm Thêm của ông Lê Phước Thêm. Quản lý Nguyễn Thị Bích Thanh không chỉ xem nhân viên là người làm công mà còn là những người đồng hành. Họ tạo ra một không gian làm việc thân thiện, nơi những giá trị đạo đức được đề cao. Sự chỉ bảo tận tình, những lời nhắc nhở về chữ “tâm” trong công việc đã góp phần định hình nên những hành động đẹp của Hào. Có lẽ, Hào đã nhiều lần chứng kiến những hành động tử tế tương tự ở quán, và điều đó đã trở thành một phần văn hóa, một lẽ tự nhiên ở nơi đây.
Ông Lê Phước Thêm và bà Nguyễn Thị Bích Thanh
Hành động của Hào không chỉ đơn thuần là trả lại một chiếc ví. Nó là sự hội tụ của những giá trị tốt đẹp đã được bồi đắp từ gia đình, nhà trường và xã hội. Nó là minh chứng cho thấy, dù trong hoàn cảnh khó khăn của cuộc sống mưu sinh, lòng trung thực và sự tử tế vẫn luôn tỏa sáng. Khi Hào báo cáo sự việc với quản lý Bích Thanh, sự đồng tình và khen ngợi của chị ấy đã tiếp thêm sức mạnh cho Hào. Họ cùng nhau tìm cách liên lạc với Khoa, cho thấy sự đồng lòng và trách nhiệm của cả tập thể. Hành động này không chỉ là của riêng Hào mà còn là của cả quán Năm Thêm.
Về phía anh shipper, sự lo lắng khi phát hiện mất ví có lẽ là một cảm giác tột cùng. Với anh shipper, chiếc ví không chỉ đựng tiền bạc mà còn chứa đựng giấy tờ tùy thân, những thứ vô cùng quan trọng cho cuộc sống. Khoản tiền dành dụm để lo từng bữa ăn gia đình. Sự tuyệt vọng khi nghĩ đến việc mất tất cả có lẽ đã bao trùm lấy anh ấy. Và rồi, cuộc gọi bất ngờ từ quán Năm Thêm đã mang đến một niềm vui vỡ òa. Sự bất ngờ, sự biết ơn có lẽ đã khiến anh shipper không nói nên lời. Khoảnh khắc anh shipper nhận lại chiếc ví từ tay Hào, có lẽ đó là một trong những khoảnh khắc đáng nhớ nhất trong cuộc đời của anh shipper. Nó không chỉ là sự tìm lại được tài sản mà còn là sự cảm nhận được lòng tốt và sự trung thực của những người xung quanh.
Câu chuyện này không chỉ dừng lại ở việc trả lại một chiếc ví. Nó còn lan tỏa một thông điệp mạnh mẽ về những giá trị đạo đức trong cuộc sống. Nó cho chúng ta thấy rằng, dù xã hội có nhiều phức tạp, những hành động đẹp vẫn luôn tồn tại và đáng được trân trọng. Nó khơi gợi trong lòng mỗi người đọc niềm tin vào những điều tốt đẹp, vào sức mạnh của sự tử tế và lòng trung thực. Hãy thử đặt mình vào vị trí của Hào, của anh shipper, của quản lý Bích Thanh và chủ quán ông Thêm. Chúng ta sẽ cảm nhận được những cung bậc cảm xúc khác nhau, nhưng tất cả đều hướng đến một điều tốt đẹp. Câu chuyện này như một lời nhắc nhở nhẹ nhàng nhưng sâu sắc về cách chúng ta sống và tương tác với nhau trong xã hội này. Nó là một minh chứng sống động cho sự thành công của nền giáo dục toàn diện, nơi không chỉ có kiến thức mà còn có đạo đức, nơi gia đình và xã hội cùng chung tay xây dựng những con người tử tế.
Trong dịp kỷ niệm 50 năm giải phóng TP. Quy Nhơn, câu chuyện về Nguyễn Minh Hào, anh shipper, quản lý Nguyễn Thị Bích Thanh và chủ quán Lê Phước Thêm càng trở nên ý nghĩa hơn bao giờ hết. Nó tôn vinh những giá trị truyền thống tốt đẹp của người dân Bình Định: sự trung thực, lòng tốt, tinh thần tương thân tương ái. Câu chuyện này là một đóa hoa tươi thắm, góp phần làm đẹp thêm cho quê hương Bình Định anh hùng, giàu truyền thống văn hóa và cách mạng. Nó là một minh chứng cho thấy, dù trải qua bao thăng trầm của lịch sử, những phẩm chất cao đẹp của con người Bình Định vẫn luôn tỏa sáng, là niềm tự hào của mỗi người dân nơi đây.
Vào những buổi chiều tà, khi ánh hoàng hôn nhuộm đỏ cả bầu trời, Quán Năm Thêm trở nên lung linh, huyền ảo hơn bao giờ hết. Những ánh đèn vàng ấm áp hắt lên những chiếc bàn ăn đầy ắp hải sản, tạo nên một khung cảnh lãng mạn, ấm áp. Đó là lúc những câu chuyện vui vẻ, những tiếng cụng ly rộn ràng vang lên, hòa cùng tiếng sóng biển rì rào, tạo nên một bản hòa ca tuyệt vời của biển cả và con người.
Quán Hải Sản Tươi Sống Năm Thêm không chỉ là một quán ăn, mà còn là một điểm đến văn hóa, là nơi lưu giữ những giá trị ẩm thực truyền thống của người dân Quy Nhơn. Nơi đây đã trở thành một phần không thể thiếu trong hành trình khám phá ẩm thực của du khách khi đến với thành phố biển xinh đẹp này.
Quang Khang (t/h)
Nguồn tin bài: